Tản mạn mùa Đông...
Có một vần thơ mùa Đông... run rẩy, lo âu, thấp thoáng cả nụ cười vội vã... Em gieo trong lạnh giá sương mù. Mùa Xuân biết có nảy mầm? Hay lụi tàn khi vào Hạ?
Có một vần thơ mùa Đông. Anh ủ trong than hồng, trong mùi mía nướng thơm lừng và tiếng khèn bồng bềnh giữa chợ. Sương khuya nâng tiếng hát ai lơ lửng. Như say...
Có một vần thơ mùa Đông. Xui 2 nỗi buồn phiêu dạt - tìm nhau và kết đôi. Hơi ấm nhen lên từ xa lạ. Cớ chi mà lụi tàn?!
Có một vần thơ mùa Đông...
0 nhận xét:
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)